Trở lại chợ thuốc Hapulico, Hà Nội chiều 5/2, tất cả quầy thuốc trong chợ đã gỡ biển “không bán khẩu trang, miễn hỏi”. Lượng người ra vào tại chợ thuốc Hapulico không còn tấp nập, cũng không xảy ra tình trạng chen lấn, xô đẩy.
Gỡ biển “không bán khẩu trang, miễn hỏi” nhưng vẫn không mua được hàng
Một người bán thuốc tại tầng 1 nói với tôi lượng khách tới tìm mua khẩu trang và nước rửa tay khô hôm nay giảm rõ rệt. Trong khi vài ngày trước đó, người dân quây kín các quầy hàng.
Tôi giơ máy lên chụp mấy bức ảnh tư liệu, nhiều người quay ra nhìn tôi. Trong đó, có ánh mắt của các chủ hàng thuốc và một số nhân viên an ninh tôi thấy trên phóng sự của VTV.
Tôi lên tầng 2, bắt đầu đi từng quầy hỏi mua khẩu trang và nước rửa tay khô. Tuy nhiên, những câu trả lời tôi nhận được là “không còn”, “không bán”, “hết hàng rồi”.
Chỉ có một quầy thuốc tại mặt sàn tầng 3 khu chợ trưng ra sản phẩm gel rửa tay khô với giá 90.000 đồng/lọ. Người bán quảng cáo loại dung dịch này tốt như nước rửa tay khô “lại còn kinh tế hơn” nhưng tôi từ chối vì chưa nghe tên nó bao giờ.
Đang đứng ở tầng 4, tôi ấn hộ thang máy xuống cho người đàn ông trung niên đẩy xe chở thuốc, tiện hỏi ông xem mua khẩu trang ở đâu. Ông cho biết các quầy trong chợ thuốc Hapulico không bán khẩu trang nữa.
“Trước Tết thì khẩu trang bán đầy ra. Đến khi có dịch, người ta tranh nhau mua hết rồi. Mà quản lý thị trường lại không cho tăng giá, lời lãi chẳng được bao nhiêu nên các quầy họ không bán nữa”, bác này nói.
Về việc chợ thuốc Hapulico vắng khách hơn những ngày trước đó, theo ông, một là người dân đã mua được khẩu trang rồi, hai là họ tìm mua ở chỗ khác thay vì Hapulico.
Tôi phải nhờ người bán đi mua hộ khẩu trang
Tôi tiếp tục tìm mua khẩu trang và nước rửa tay khô trên tầng 4 nhưng không thành công. Lúc này, một nữ dược sĩ đứng ngoài quầy tôi đang hỏi, chỉ cho tôi 2 cơ sở y tế trong chợ, một bán nước rửa tay khô tại tầng 4 và một bán khẩu trang trên tầng 5.
Tôi đến quầy thuốc tại mặt sàn tầng 4 hỏi mua nước rửa tay khô, người bán nói “không có, không bán”. Tôi nhắc đến chuyện có một phụ nữ bảo tôi qua đây hỏi nhưng vẫn không mua được.
Tôi phải quay lại cửa hàng thuốc lúc nãy tìm nữ dược sĩ kia để nhờ mua hộ khẩu trang. Người này dẫn tôi lên tầng 5, bảo tôi đứng đợi và khoảng 2 phút sau đem ra từ một quầy thuốc hai túi khẩu trang (mỗi túi 5 cái) giá 30.000 đồng/túi. Tôi cám ơn người phụ nữ này.
Trước khi rời đi, nữ dược sĩ hỏi tôi ở ngoài vào mua à. Người này nói thêm quầy thuốc kia đã hết túi 5 cái khẩu trang, chờ đến chiều có thể có thêm hàng.
Sau đó, tôi qua chính cơ sở y tế kia để mua thêm khẩu trang. Người bán nói chỉ còn của trẻ em, loại túi 5 cái khẩu trang phải đợi “chiều người ta đưa hàng mới có”.
Khi tôi đang đề cập đến chất lượng của loại khẩu trang 5 cái giá 30.000 đồng, người bán nhắc tôi đưa 40.000 đồng và hỏi nhỏ “Thế có mua không?”. Câu hỏi tiếp theo của tôi được người bán trả lời bằng ký hiệu tay.
Một lát sau, tiểu thương này mang ra một túi nylon màu đen dúi cho tôi. Người bán hàng bên cạnh trả lại tôi tiền thừa, nói “Thông cảm nhé, có ít thì chia sẻ”.
Về mở túi ra kiểm tra, hộp khẩu trang họ bán cho tôi gồm 20 chiếc, loại 3 lớp dùng 1 lần.