Thành phần nước bể bơi
Bể bơi (nhất là bể ngoài trời) được coi là một trong những địa điểm dễ bị ô nhiễm nhất. Các bể bơi này thường xuyên tiếp xúc với môi trường bên ngoài, dễ bị nhiễm khuẩn bởi bụi bẩn, các loại vi trùng, tảo bao bào tử trong nước mưa, phân chim…
Bên cạnh đó nguồn thải ô nhiễm ra bể bơi còn đến trực tiếp từ con người, những người sử dụng bể bao gồm các vi sinh vật, lượng dầu bài tiết trên cơ thể như mồ hôi, mỹ phẩm, kem chống nắng, nước tiểu, nước bọt…
Vì thế nên bể bơi bắt buộc phải được xử lý hóa học trước khi đem vào sử dụng. Thành phần không thể thiếu trong nước bể bơi thường bao gồm clo. Đây là hóa chất dùng để khử trùng, tiêu diệt các thành phần gây ô nhiễm nước bể.
Clo được sử dụng dưới hai dạng chủ yếu là calcium hypochlorite (rắn) và sodium hypochlorite (lỏng). Hai hợp chất này tác dụng với nước tạo thành axit hypochlorous. Axit này giết chết vi khuẩn và các mầm bệnh bằng cách phá vỡ màng lipid, tiêu diệt enzyme và ấu trùng bên trong tế bào vi khuẩn thông qua phản ứng oxy hóa.
Tuy nhiên, axit hypochlorous rất dễ bị phân hủy khi tiếp xúc với tia cực tím từ ánh sáng Mặt trời. Vì vậy, để đảm bảo hiệu quả trong việc xử lý nước bể, người ta thường cho thêm axit cyanuric, phản ứng với clo tự do trong axit hypochlorous tạo nên hợp chất ổn định hơn.
Và để duy trì sự cân bằng độ pH của nước bể, người ta sử dụng các hóa chất có tính kiềm như sodium carbonate hoặc sodium bicarbonate. Một bể bơi có nước đạt tiêu chuẩn phải có độ pH trung bình khoảng 7,2 - 7,8.
Một số bể bơi được cho thêm hóa chất làm xanh, tạo hiệu ứng cho nước bể bơi giống nước biển nhưng không gây hại cho người sử dụng.
Ảnh hưởng của bể bơi tới sức khỏe con người
Nước bể bơi không đạt tiêu chuẩn được xem là nguồn gây bệnh chủ yếu cho sức khỏe con người.
Những bể bơi không được tẩy trùng kĩ sẽ là môi trường sống cho rất nhiều các loại khuẩn như Cryptosporidium - nguyên nhân chính gây ra bệnh tiêu chảy ở người hay khuẩn Chlamydia Trachomatis - hung thủ của viêm kết mạc ở mắt.
Ngược lại, những bể bơi có chứa quá nhiều chất tẩy trùng lại gây kích ứng da, mắt vì nồng độ clo quá lớn, độ pH thấp. Đặc biệt, clo được sử dụng với lượng lớn có thể gây rất nhiều nguy hiểm cho người bơi.
Các nhà khoa học Mỹ đã thực hiện thí nghiệm thu thập nước ở các bể bơi công cộng và nước máy để xét xem mức độ genotoxicity (quá trình gây biến đổi ADN). Kết quả thu được chứng minh rằng, mẫu nước chứa quá nhiều clo ở bể bơi gây ảnh hưởng lên ADN vượt trội hoàn toàn so với nước máy.
Ngoài ra, trong các bể bơi trong nhà, clo thừa trong nước không thể thoát ra, dễ gây kích ứng hệ hô hấp của người bơi nếu hít phải quá nhiều.
Cách nhận biết bể bơi an toàn
Đầu tiên bện nên tự đánh giá bằng các giác quan thông thường về nước bể bơi. Nếu bể bơi có mùi clo gây sốc đặc trưng, khiến bạn cảm thấy khó chịu khi ngửi thấy thì có nghĩa là nước trong bể đã không được xử lý tốt.
Nếu màu nước trong tự nhiên, nhìn thấy rõ đáy bể, có màu xanh vừa phải, không có vẩn đục hay vật thể lạ thì là bể có nước sạch, có thể sử dụng được. Nếu bể có màu xanh bất thường (khác với màu trời) thì các bạn không nên xuống bơi.
Cuối cùng là nên quan sát số lượng người đến bơi vì con người cũng là 1 trong những tác nhân khiến bể bơi nhiễm "độc". Nếu số lượng này quá đông, máy lọc nước tại bể sẽ không thể lọc kịp để loại bỏ các độc tố.
Nên lưu ý rằng dù ở bể bơi nào các bạn cũng nên tắm vòi sen trước khi xuống bể nhằm hạn chế mồ hôi, mỹ phẩm… trên cơ thể - những chất tiềm năng gây ô nhiễm bể bơi. Đồng thời, bạn cần sử dụng kính bơi chặt, tránh nước bể xâm nhập vào mắt, cũng như vệ sinh cơ thể bằng thuốc nhỏ mắt, bông tai sau khi đi bơi để tránh lây nhiễm các bệnh tiêu chảy, viêm kết mạc…
Điều cuối cùng là điều nhiều người hay mắc phải, đặc biệt là trẻ em, đó là tuyệt đối không nên đi tiểu dưới bể bơi. Nghiên cứu mới đây đã chỉ ra, hợp chất có trong nước tiểu kết hợp với Clo có thể gây ra nhiều tác động xấu đến sức khỏe như tổn thương tế bào di truyền, gây bệnh suyễn, ung thư...