Thủy ngân trong tự nhiên
Theo Cơ quan bảo vệ môi trường Hoa Kỳ, thủy ngân là một nguyên tố cực độc xâm nhập vào môi trường thông qua cả con đường tự nhiên và nhân tạo.
Các nguồn thủy ngân tự nhiên vào không khí bao gồm đại dương, đất, núi lửa. Nguồn thủy ngân nhân tạo vào không khí bắt nguồn từ việc đốt nhiên liệu hóa thạch (chủ yếu là than đá), sản xuất kim loại, sản xuất vàng công nghiệp và thủ công, sản xuất xi măng, công nghiệp clo-kiềm và đốt rác thải. Lượng thủy ngân trung bình hàng năm của con người tạo ra trong không khí được ước tính khoảng 2000 tấn (2000 megagram/năm), nhưng có thể lên tới gần 3000 tấn.
Khi được thả vào không khí, thủy ngân được vận chuyển và lắng đọng trên toàn cầu. Thủy ngân cuối cùng tích tụ trong đáy hồ, nơi nó được chuyển thành dạng hữu cơ độc hơn, được gọi là thủy ngân methyl tích tụ trong mô cá.
Tác hại khôn lường của thủy ngân đến sức khỏe con người
Ngày càng có nhiều thủy ngân lẫn trong sông hồ vốn luôn là nguồn nước sinh hoạt chính của con người.
Khi hít phải hơi thủy ngân, chúng ta sẽ có biểu hiện đau đầu, ho, buồn nôn, đau ngực, viêm các mô mắt và khó thở. Bệnh viêm phổi có khả năng phát triển, trong một số trường hợp nghiêm trọng có thể xảy ra suy gan, thận.
Nếu tiếp xúc nhiều lần với thủy ngân, người hít sẽ bị mất trí nhớ, thay đổi tính cách, thờ ơ, mất ngủ và ảnh hưởng đến các vận động hàng ngày.
Các vấn đề sức khỏe khác có thể phát triển như viêm nướu, tiết nhiều nước bọt, hỏng ống thận.
Bên cạnh đó, khi tiếp xúc với thủy ngân, chúng ta sẽ bị suy giảm thị lực, thính giác và thị giác cũng như suy giảm cảm giác và thiếu sự phối hợp nhịp nhàng. Các triệu chứng ngộ độc thủy ngân, mức độ mà bệnh nhân sẽ biểu hiện tùy thuộc vào độc tố cá nhân, số lượng họ đã tiếp xúc và thời gian phơi nhiễm.
Cách phòng ngừa và giảm thiểu ngộ độc thủy ngân
Để ngăn ngừa ngộ độc thủy ngân, mọi người nên chú ý đến mức độ thủy ngân của môi trường nơi mình đang sinh sống. Vì các ảnh hưởng nguy hiểm tới sức khỏe do phơi nhiễm thủy ngân, cần có những qui định giới hạn chất thải chứa thủy ngân ra môi trường sống, kiểm soát ngưỡng cho phép tiếp xúc với các dạng khác nhau của thủy ngân để phòng chống ngộ độc thủy ngân trong môi trường.
Để phòng tránh trẻ nuốt thủy ngân tại nhà, các bậc phụ huynh cẩn thận với nhiệt kế thủy ngân: không đặt trên bàn, kệ trong tầm nhìn, tầm tay của trẻ. Không cho trẻ chơi nghịch với nhiệt kế. Khi đo nhiệt độ cho trẻ, luôn bên cạnh trẻ và quan sát trong suốt thời gian đo, cho đến khi có kết quả nhiệt độ. Cất giữ nhiệt kế trong tủ cao có khóa hoặc chốt cài cẩn thận.