Nơi tôi sống

Thông tin, sự kiện, hình ảnh, video mới nhất về nơi tôi sống, cập nhật vào ngày: 15/11/2024

20
01/2020

Đón ngõ

Mỗi lần anh tôi, em tôi từ trường học, từ cơ quan, từ đơn vị trở về, khi rời khỏi nhà, lần nào cũng thấy bố tôi đứng cạnh chiếc cổng cũ kỹ tiễn chúng tôi đi, cứ thế, trong nhiều năm trời ròng rã, không hề suy suyển...

Sáng 8/8, tại Hội trường Diên hồng, Tầng 18, Tòa nhà văn phòng Eurowindow, số 2 Tôn Thất Tùng, Hà Nội đã diễn ra Lễ kỷ niệm 3 năm thành lập Reatimes và Trao giải Cuộc thi Nơi Tôi Sống.

Đó là thời của một đời người mà tôi từng đi qua với tóc mây vượt bao nhiêu con dốc còn cao hơn dốc Thọ Lão này...

Chắc hẳn ở đâu đó trên thế giới này đều luôn có người tự hỏi: “Hạnh phúc là gì? Và ở nơi nào chúng ta có thể tìm được hạnh phúc?”

Tháng giao mùa, cảnh sắc ở tổ hợp chung cư The Pride - nơi tôi sống dường như trở nên yêu kiều, rực rỡ nhất trong năm.

Trong các bài viết được đăng tải từ 1/11 - 31/12/2018, Hội đồng Giám khảo cuộc thi Nơi tôi sống đã lựa chọn được những tác phẩm xuất sắc nhất để trao Tặng thưởng ấn tượng tháng.

Thiên đường đó không phải được tạo ra bởi các vị thần. Nó được hiện thức hóa bằng mồ hôi, nước mắt của những con người yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống. Nơi đó là kết tinh của quyết tâm, sự nhẫn nại và cần cù của hàng ngàn người trong nhiều năm trời ròng rã. Đó là giấc mơ đau đáu cả đời của hàng vạn người dân, những người mong muốn có một cuộc sống đích thực.

Nơi tôi sống, là thành phố tháng Năm rợp trời hoa phượng đỏ, là đất cảng với tấp nập tàu hàng ngược xuôi, là những con đường dần thay áo mới, là bao dự án, công trình đang lớn mạnh, sinh sôi. Hải Phòng của tôi năm nay đổi thay đến chóng mặt.

Bạn hỏi về những khu nhà thông minh ở nơi tôi sống. Với tôi sự thông minh của công nghệ là đương nhiên vì nó gắn với sự an toàn, như camera khắp nơi, ra vào cửa luôn khoá tự động và phải qua rất nhiều cửa khác nhau để đến mỗi căn hộ. Các khu hoàn toàn riêng biệt và tiện ích. Chính vì thế, các chung cư thân thiện giữa môi trường sống và con người mới là quan trọng.

Cuộc thi Nơi tôi sống sẽ được gia hạn đến hết tháng 5/2019

Giữa lòng Sài Gòn ngày một càng hối hả và vội vàng, đâu đó vẫn còn có nơi dường như tách biệt với những điều đó.

Khi thành phố lên đèn, ánh hoàng hôn nhường chỗ cho những vì sao lấp lánh trên bầu trời bao la, cũng là lúc tôi một mình tư lự bên bậu ban công, lặng im ngắm bầu trời đêm, nghĩ về những trải nghiệm cuộc đời, nghe cơn gió mát rượi luồn vào mái tóc, thầm thì những khát khao, mơ ước...

Thay vì chờ đợi một không gian xanh lớn, trước tiên mỗi người chúng ta nên học cách phủ xanh những không gian nhỏ. Nhiều không gian xanh nhỏ sẽ tạo thành một không gian xanh lớn. Mười bàn làm việc xanh sẽ tạo nên một môi trường công sở trong lành.

Có những điều bình dị lặng lẽ đến như một thói quen, như một vòng xoay bất tận từ ngàn xưa để rồi cứ ngỡ sẽ dễ dàng nhận ra mà không phải vậy. Những ngày chuyển mùa sang thu của Hà Nội chính là như thế, phải hết sức tinh tế và tĩnh lặng ta mới có thể cảm nhận được sự thay đổi thú vị này.

Và khi đã chán những phố xá bóng loáng xa xỉ sáng rực rồi, thì thôi, ta về. Ta đi qua cây cầu cũ kĩ hơn một trăm năm tuổi, để về nhà. Bỏ Hà Nội ở phía sau. Nhẹ nhõm, giản đơn, thanh thản biết mấy...